Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sầm Tuế trở nên nghiêm túc: "Chị họ còn chưa lấy được bằng tốt nghiệp, cũng không đúng chuyên ngành, sao có thể vừa vào công ty đã lên thẳng vị trí lãnh đạo được? Những nhân viên bên dưới có thể vui sao? Nếu chị họ có năng lực thì làm luôn cũng chẳng sao, nhưng chị ấy..."
Nói đoạn liếc Đồng Tinh Tinh một cái, thấy vẻ mặt cô ta có chút khó coi, Sầm Tuế lại mỉm cười: "Chị họ, chị đừng giận nhé, em chỉ phân tích tình hình cụ thể cho chị chứ không có ác ý gì với chị đâu. Cách sắp xếp hiện giờ của ba em khiến cho những nhân viên khác khó chịu chỉ là chuyện nhỏ. Quan trọng là, em cảm thấy chị đi theo sếp bộ phận, cả ngày toàn họp hành, chị nghe cũng không hiểu, căn bản không học được bất cứ thứ gì. Mà để một người mới vào nghề như chị trực tiếp làm dự án thì chắc chắn không được. So với việc đồng nghiệp ở công ty ghen ghét, bị người ta bàn tán sau lưng, thà bắt đầu từ cơ sở, nghiêm túc học tập, hiểu biết về ngành sản xuất này trước rồi nói tiếp, chị cảm thấy sao?"
Đồng Tinh Tinh nhìn Sầm Tuế, hơi mím môi.
Cô ta có thể nói thế nào nữa, cô ta lấy gì mà phản bác lời của Sầm Tuế? Bất kể nói như nào cũng có vẻ cô ta đua đòi, không làm đến nơi đến chốn.
Cô ta không cãi lại gì nhiều, chỉ mở miệng đáp: "Chị nghe cậu sắp xếp."
Ba Sầm vẫn còn suy nghĩ về lời của Sầm Tuế.
Trước đó ông chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-hao-mon-sau-khi-thuc-tinh/4360850/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.