Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sầm Tuế xem điện thoại, cười cười trả lời tin nhắn: [Mời các chị em ăn cơm còn không bằng lòng à? Không bằng lòng thì một mình chị đây ăn hết nhé?]
Đào Mẫn Nhi: [Đừng, mình bay tới đây, quán nào đó?]
Trần Đại Noãn: [Minh đi rửa mặt đã.]
Châu Nhị Bảo: [Minh đi trang điểm chút]
Nhìn mấy đứa bạn thân mỗi người một câu, nụ cười trên môi Sầm Tuế càng thêm ấm áp.
Cô đặt bàn ở một nhà hàng Tây, sau đó nhắn tên nhà hàng lên nhóm chat.
Cô cùng ba người Đào Mẫn Nhi lớn lên cùng nhau, vẫn luôn coi nhau là chị em tốt.
Thực ra hiện tại họ là những cô gái mới lớn chỉ mới ngoài 20, thích trang điểm, thích ăn đồ ngon, thích phô trương là điều rất bình thường, nhưng tuyệt không có ý xấu gì. Nhưng trong cốt truyện của tiểu thuyết, họ đều bị biến thành những cô gái ác độc đáng ghét.
Nếu đã sống lại rồi, Sầm Tuế tuyệt đối sẽ không mang theo họ đi vào con đường cũ giống như đời trước nữa.
Cô muốn bản thân có một cuộc sống khác, một cuộc sống hoàn toàn mới, nơi mà ba mẹ cùng những người bạn đã bị cô liên lụy trong cốt truyện nguyên bản được hạnh phúc mãn nguyện.
Sầm Tuế làm tóc xong đi đến nhà hàng, ba người Đào Mẫn Nhi vẫn chưa tới.
Cô dựa theo sở thích của cả ba, trước gọi một vài món, sau đó ngồi bên bàn ăn an tâm đợi mọi người.
Cũng chỉ đợi khoảng 5,6 phút sau, ba người Đào Mẫn Nhi cũng lần lượt đến.
Nhưng sau khi cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-hao-mon-sau-khi-thuc-tinh/4360843/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.