Edit: LT.
-
Thấy anh có ấm áp không?
Lúc Lê Thiên Thiên về đến trường học thì Tần Hâm vẫn chưa về.
Cô mở điện thoại gửi tin nhắn cho Phương Ngạn Nghiễn hỏi thăm xem cậu ấy đã trở về an toàn chưa. Phương Ngạn Nghiễn không chỉ có an toàn mà còn nhớ thương lời hứa hẹn của cô, muốn cô nhanh chóng hỗ trợ hẹn Tân Trạch Vũ ra gặp mặt.
Thiếu nợ nhất thời sảng, trả nợ hỏa táng tràng.
Lương tâm Lê Thiên Thiên cảm thấy vô cùng áy náy, vắt hết óc suy nghĩ nên bồi thường Tân Trạch Vũ như thế nào khi đã lợi dụng cậu ấy như vậy.
Đột nhiên một quả bóng rổ lăn đến dưới chân cô, ngẩng đầu lên nhìn mới biết bản thân đã đi đến sân bóng rổ lúc nào không hay.
Có vài nữ sinh đang đứng quanh sân xem bốn năm nam sinh chơi bóng rổ, Lê Thiên Thiên nhìn thoáng qua liền thấy được Tân Trạch Vũ.
Cậu mặc trên người bộ quần áo vận động thoải mái, trên đầu còn đeo băng đô thể thao trông tràn đầy hơi thở thanh xuân.
“Học tỷ của tôi đến rồi, đưa đồ cho tôi đi.” Tân Trạch Vũ quay qua nói với cậu bạn bên cạnh.
Cậu bạn nhìn về phía Lê Thiên Thiên đầy ái muội rồi chạy ra đường biên sân bóng cầm lấy một cái balo, lấy từ trong đó ra một bộ quần áo, một chiếc đồng hồ, một chai nước đưa cho Tân Trạch Vũ.
Tân Trạch Vũ trực tiếp giao đồ vào tay Lê Thiên Thiên, nháy mắt cười rồi nói:
“Chị chờ tôi một chút, trận đấu sắp kết thúc rồi.”
Lê Thiên Thiên ngây ngốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-hao-mon-muon-tu-hon/442648/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.