“Không hỏi vì sao ta lại biến thành Thương Khuyết ư?” Hắn nhìn Thẩm Diệu Âm, hơi nghiêng đầu, trong mắt còn vài phần nghi hoặc.
Nàng phối hợp gật đầu: “Vậy xin hỏi vì sao ngươi lại biến thành ma tôn?”
“Hiến xá.” Hắn đơn giản kể lại những gì mình đã trải qua: “Trăm năm qua ta không ngừng được hiến xá thành các kiểu người, thân phận có cao có thấp, tình cảnh cũng có lúc nguy lúc không.”
Giọng điệu của hắn rất nhẹ, kể ra chuyện cũ cũng đầy nét vân đạm phong kinh. Chỉ là Thẩm Diệu Âm biết, sự thật không phải như vậy. Người hiến xá thường chôn giấu trong lòng rất nhiều oán niệm, mặc dù bọn họ giao thân
xác cho Tư Đồ Yếm, nhưng cỗ oán khí trong lòng không thể nào tiêu tan sạch sẽ.
Dù hắn tâm sáng như gương, ít nhiều cũng sẽ bị cố oán khí này cuốn hút. Trăm năm qua không biết bao người hiến xá cho hắn, oán khí chồng oán khí, chỉ không biết đã công phá tâm bao nhiêu người.
“Tại sao không sớm tỉnh lại một chút?” Nàng bướng bỉnh hỏi.
Tư Đồ Yếm nhìn tia cố chấp trên gương mặt nàng, lòng vừa động, tay đã đưa ra xoa nhẹ tóc nàng, ánh mắt ngập rõ ý cười: “Bởi vì người ta để tâm đã không còn trên cõi đời này nữa, ta phải chờ nàng.”
Hắn không màng thanh danh, không quan tâm cái danh Cẩn Dương tiên quân. Điều hắn mong chỉ có hai thứ, một là Thanh Phong đạo tụ hồn nhập lại luân hồi, hai là Phượng Hoàng có thể lấy lại khóa Phượng Hoàng, từ đó tiền đồ rộng mở.
“Vậy ngươi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-ga-thay-bi-sung-hang-ngay/1515652/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.