Khoảnh khắc Thẩm Diệu Âm rời thế giới nhỏ, các Trưởng lão ngồi dưới không còn hờ hững như trước.
Ngoài mặt, họ đều miễn cưỡng giữ điềm tĩnh, dù sao cũng chẳng có môn phái nào vội vã ra tay để người ta mượn cớ nói này nói nọ. Vì thế mọi người không hẹn mà cùng tiên lễ hậu binh.[1]
[1] Trước tiên dùng đạo lý thuyết phục sau đó mới dùng đến áp lực.
"Nhị Tiểu thư, chẳng giấu gì nàng, môn phái chúng ta có đệ tử Thiên Linh Ngân, tuổi tác xấp xỉ nàng, với lại cũng là người độc thân. Gia thế nhân phẩm dung mạo hắn đều..."
"Nhị Tiểu thư, nàng đừng nghe hắn nói bậy! Nếu nói mỹ nhân thì sơn trang nhà ta mới có! Chỉ cần nàng muốn, bất kể nam nữ già trẻ, nàng muốn kiểu gì có ngay kiểu đấy. Cho dù nàng muốn toàn bộ, chuyện đó cũng không thành vấn đề..."
"Nàng còn đang độ thanh xuân, ngoại hình lại khiến người ta yêu thích.
Nàng không cần phải thủ tiết cho Tư Đồ Yếm đâu, đi tìm mùa xuân thứ hai
mới đúng ấy!"
"..."
Không chờ Thẩm Diệu Âm kịp phản ứng, Thẩm Nhu đứng sau lưng nàng đã ấm ức đến nỗi hai mắt đỏ bừng.
Rõ ràng đám Tông môn ngồi dưới đều chuẩn bị cầu thân với nhà nàng ta! Tại sao chỉ trong chớp mắt, việc chọn bạn đời của mình bị dời mục tiêu thế này?
Bọn họ đúng là một đám đạo đức giả!
Bề ngoài đạo mạo, giả vờ thanh cao! Đồ hèn hạ!
Ở Thanh Diễn Tông này, đời nào đến lượt Thẩm Diệu Âm được cưng chiều hả?
Rõ ràng ả chỉ là tiểu thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-ga-thay-bi-sung-hang-ngay/1515641/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.