p class="watch-page-fiction-content">"Nhưng..." Nhưng ngài trong tình trạng thế này mà trở về biệt thự khẳng định sẽ gặp chuyện mất .
Trợ lí Bắc Thành băn khoăn một lúc thì đưa ra một quyết định vừa gan dạ vừa táo bạo đó là....
...----------------...
Bên phía Cố Linh Thư cô cũng vừa mới tắm xong, thay ngay một bộ đồ ngủ mỏng manh, tuy có hơi... nhưng ở nhà một mình cô lại cảm thấy thoải mái.
Chiếc váy ngủ hai giây màu trắng, phô ra bờ vai mảnh mai trắng nõn của cô.
Cô sấy xong tóc thì chui lên giường ngủ, vừa mới mớ mớ sắp chìm vào giấc ngủ sâu thì tiếng chuông cửa vang lên.
Cô bực bội ngồi dậy, nhìn sang rồi cầm lấy chiếc điện thoại, bật lên , thấy đã gần 10 giờ đêm rồi, cô vừa bước xuống giường trong cơn phấn nộ bực tức.
Vừa nói vọng ra bên ngoài " ai vậy?, có biết đã muộn lắm rồi không?, không để người khác ngủ à". Không biết là người nào mà lại thích gõ cửa đêm muộn như vậy nữa không biết.
Cố Linh Thư hai mắt vẫn lim dim mắt nhắm mắt mở mở cửa ra, kèm theo đó là một câu " phiền phức....".
Nhưng câu nói chưa kịp phát ra hết thì một thân người to lớn đè xuống người cô, may là cô vẫn còn có chút sức vẫn giữ được thăng bằng.
Người Hoắc Hàn Lâm đã sớm vồ lấy người cô làm điểm trụ, nhưng anh cũng không tựa vào hoàn toàn, chỉ mơ màng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-em-thuoc-ve-toi/3323172/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.