Linh Thư Bị ôm đang sắp thiếu oxi mà chết nghẹn liền ho vài tiếng rồi nói " ba mẹ, con xin lỗi vì 7 năm qua con không về đây với mọi người , con...có chút việc phải giải quyết nên..."
" Không sao, con không muốn nói thì thôi, ba mẹ không giận đâu, con trở về là tốt rồi, tốt rồi" Ba Cố Linh Thư cắt ngang câu nói của của cô rồi quay về chỗ ngồi cùa mình.
" Mau, con mau lên nhà tắm rửa sạch sẽ đi, mấy bộ đồ của con mẹ vẫn giữ nguyên như cũ trong phong đó, con mặc tạm hôm nay rồi ngày mai mẹ đưa con đi shoping nha".
"Thôi mẹ ơi, con muốn tự thành lập cuộc sống riêng một thời gian ạ , nhưng mà ba mẹ yên tâm con sẽ vẫn thường xuyên quay về thăm cả ba mà".
Bà Mẹ chu môi, thể hiển vẻ không hài lòng " có phải con đi nhiều năm như vậy rồi giờ quay về đây chê chúng ta không".
Linh Thư bật cười khúc khích vì câu nói hài của mẹ " hì hì nào dám đâu ạ, chỉ là con muốn tự lập thôi, dù gì con cũng lớn rồi, đâu thể mãi ăn bám ba mẹ được "
" Thôi được rồi, con bé nói muốn sống riêng thì cho nó sống đi, với lại không phải con bé nói chỉ sống tự lập một thời gian ngắn thôi sao!, bà đúng thật là...".
Người ba lúc này mới lên tiếng, nhưng chưa kịp nói hết câu thì ăn ngay một đánh đầu của vợ mình " đúng thật là cái đầu ông ấy".
"Lỡ may con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-em-thuoc-ve-toi/3317842/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.