Nghĩ đi nghĩ lại Linh Thư lấy tay mình che đi một phần khôn mặt, rồi giả vờ đi như không biết gì.
"Ha" Hai mắt anh có chút tối xuống, cô trốn anh sao?, nghĩ anh không nhìn thấy sao, đúng là ngốc thật. Tuy mặt vẫn tối nhưng trên môi đã sớm nở một cười yêu nghiệt nhìn cô rồi.
Trợ lí Bắc Thành đứng bên cạnh cũng run người, ôi má ơi, sếp của anh cười rồi kìa. Có cho anh cũng không dám nghĩ tới có ngày sếp Hoắc cười.
"Thư kí Cố". Hoắc Hàn Lâm mở giọng bắt chuyện.
Bên này, Linh Thư nghe xong ba chữ " Thư kí Cố" thì giật bắn người, anh ta lại muốn gì đây, không đi tiếp đi, sao lại nhin cô chi chứ, bực thiệt.
Nói thế nhưng cô nào dám không bước tới, đành cắn răng chậm rãi đi về phía anh.
"Ahaha, sếp Hoắc, chào ngài, ngài... đây là đang đi đâu vậy? "
"Tôi đi xem xét một số công trình, có vẻ như Thư Kí Cố không bận gì như hồi sáng cô nói nhỉ, vậy cô đi cùng tôi".
"Nhưng...."
"Không nhưng nhị gì hết, cô đừng quên hợp đồng đã ghi gì".Chưa kịp nói xong Linh Thư đã bị anh nhanh chóng cướp lời.
"Bắc Thành, hình như tôi nhớ anh còn một số việc phải làm ở công ty". Hoắc Hàn Lâm quay mặt sang nhìn Trợ Lí nói.
Trợ lí Bắc Thành gãi đầu, không hiểu sự đời rồi lại nhìn anh " Thưa ngài..có sao....".
Nhưng vừa nói xong Bắc Thành lại cám thấy hối hận, ôi ch.ết rồi, sếp đang nhìn anh bằng cặp mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-em-thuoc-ve-toi/3311251/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.