Sáng hôm sau đã có điểm thì kiểm tra đầu vào , thế là thầy trả bài cho học sinh . cô thấy các bạn trong lớp được số điểm 60, 65 là vui tất tả .
Cô nhận lấy bài thi của mình được trọn vẹn 70 điểm như lúc đầu định sẵn , thì thầy nói tại sao em không là hết mà còn chừa lại nữa .
"Em không biết làm thưa thầy "Cô cảm thán.
Thầy suy nghĩ "mấy bài còn lại nay tuy viết có hơi dài nhưng trong lớp ai cũng làm được không đời nào bài khó vậy em ấy làm được mà mấy bài đơn giản như vậy không biết làm .
Thầy muốn cãi nhưng cãi không lại nên thôi ,đi ra ngoài thầy thở dài rồi gặp được Hoắc Hàn Lâm ở đây .
Cậu Chào thầy rồi nói mục đích cậu đến gặp thầy là gì. Cậu nói" thưa thầy em thấy bạn Cố Linh Thư học rất được chỉ là hình như cậu ấy không thích bộc lộ tài năng của bản thân thôi a .
"Đúng đúng đúng rõ ràng là mấy bài làm đơn giản chỉ viết hơi dài mà không làm đúng là tiếc .Rồi Hoắc Hàn Lâm nói với thầy "hay là chuyển bạn ấy vào lớp 1 đi thầy , tin rằng bạn ấy sẽ bộc lộ tài năng sớm thôi .
Thầy nói" nhưng thầy chủ nhiện lớp các em có chịu không . Cậu nói em đã thương lượng với hiệu trưởng và thầy Chu rồi ạ "
"Vậy thì cứ thế đi " trả lời rồi thầy bước đi
Cậu cười một cách đầy hàm ý rồi bỏ đi .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-em-thuoc-ve-toi/2817791/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.