Cố Linh Thư: ??? Gì vậy má, ai làm gì anh ta mà mặt đen như đít nồi vậy kìa???. Cô khó hiểu nhìn anh nghĩ.
Cô bị Hoắc Hàn Lâm kéo vụt qua đám người hóng hớt tiến vào quán ăn, đưa cô ngồi xuống ghế rồi anh cũng ngồi xuống luôn.
''Anh...'' Cố Linh Thư định nói gì đó, nhưng nhìn ánh mắt Hoắc Hàn Lâm không vui nên không hỏi nữa, cô đổi chủ đề khác nói '' anh muốn ăn gì?''.
Hàn Lâm im lặng một lúc thì lên tiếng '' em đoán xem?''. Anh vừa cười yêu nghiệt vừa nhìn vào mắt cô nói.
Cố Linh Thư: 'Hả, tên này thiếu năng hay trí tuệ không tốt vậy, rõ ràng hắn bảo cô mời đi ăn, mà đến đây hắn không chọn món thì khồn lẽ để cô chọn...''.
Dòng suy nghĩ trong đầu cô chưa kết thúc thì anh lại lên tiếng ''Em chọn món nào tôi sẽ ăn món đó''.
Linh Thư nghĩ :Ờm được rồi, hình như thiết lập nam chính gặp trục trặc ở đâu rồi thì phải. Mà thôi cứ kệ đi, Cô nhớ trong nguyên tác nam chính không hề thích ăn đồ ngọt, hay là cô..."
Mắt cô sáng lên, mắt híp lại, vẻ đầy mưu mô nhìn Hoắc Hàn Lâm, vừa cười hè hè vừa dơ tay ra chọn món trên menu.
Cô đang nghĩ anh không thích ăn ngọt, phải nói từ nhỏ anh đã không hề thích, vậy cô có thể trả thù anh bằng cách bày ra một bàn ăn toàn đồ ngọt để xem anh ăn kiểu gì. Dù gì thì cô cũng thích đồ an ngọt mà sợ gì chứ.
Hoắc Hàn Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-em-thuoc-ve-toi/2817708/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.