Rối loạn trí nhớ.
Nghe ra đáng tin cậy hơn thức tỉnh ký ức nhiều.
Sau một khoảng hoài nghi ngắn ngủi, Giang Việt Linh sảng khoái chấp nhận sự thật này.
Cô ấy cảm thấy sao cũng được.
Thoát khỏi vận mệnh của nữ phụ độc ác, tình trạng của cô ấy tốt lên thấy rõ.
Tôi thì không tốt lắm.
Vợ thì vẫn là vợ, chỉ có điều không phải người vợ yêu tôi như trước đây nữa.
Nếu có thể, tôi hi vọng cô ấy hồi phục trí nhớ càng sớm càng tốt, một lần nữa nâng tôi trở lại địa vị ngang hàng với vàng thỏi.
Nói ra cũng thật buồn cười. Thằng út thì suốt ngày tranh giành bạn gái với đám đàn ông thuộc mọi tầng lớp xã hội, tôi thì suốt ngày tính toán chi li, so bì với mấy thỏi vàng.
Giang Việt Linh yêu tiền như mạng. Cô ấy từng yêu tôi như thể yêu tiền, tôi cũng xem như nửa cái mạng của cô ấy.
Cô ấy vẫn đủ nhạy bén phát giác được tôi đang lo lắng, bất an.
Mà cô ấy rõ ràng không muốn tôi tiếp tục buồn phiền, sa sút, nghĩ trăm phương ngàn kế làm tôi vui vẻ.
Thế nhưng cô ấy không giỏi lấy lòng người khác. Bình thường toàn là tôi dỗ dành cô ấy. Đối với nghiệp vụ phương diện này, cô ấy khá là xa lạ.
Không muốn lãng phí tế bào não, cô ấy hết sức không hiểu tình thú mà chạy đến hỏi tôi muốn quà sinh nhật gì, còn bảo muốn cho tôi một niềm vui bất ngờ.
Kiểu niềm vui bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-doc-ac-yeu-tien-nhu-mang/2637648/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.