Diệp Trấp Đào thấy một sợi dây bạc từ cổ tay tiểu nhị b.ắ.n về phía nàng, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, vách ngăn trong phòng đổ xuống, một luồng kiếm khí sắc bén trực tiếp xuyên qua tên tiểu nhị.
“Ngươi không ra ngoài?” Tiểu nhị ôm vai, phun ra một ngụm máu, nhìn nam nhân trước mặt hóa trang thành người nước khác, một lúc sau, tiểu nhị mới phản ứng lại, “Ngươi biết ta sẽ đến, cố tình ở đây bắt ta?”
“Đầu óc cũng không đến nỗi ngu ngốc.”
Diệp Trấp Đào nhân cơ hội lùi về phía sau Hạ Chiếu, nhỏ giọng nói: “Cẩn thận, trong tay trái của hắn có cổ, ở tay trái của hắn đó.”
“Ừ.”
“Tiểu nhị” cười một cái, “Vì ngươi đã biết, ta cũng không cần giả vờ nữa.”
Tiểu nhị nhanh chóng tháo bỏ lớp mặt nạ, lộ ra một gương mặt bình thường, gầy gò, tóc dài xám đen, nhìn khoảng bốn mươi tuổi, nếu không phải ông ta tự nhận, không ai liên tưởng gương mặt này với kẻ sát nhân liên hoàn.
“Tại sao phải g.i.ế.c nhiều người như vậy?” Hạ Chiếu hỏi.
“Bởi vì ta thích những thứ xinh đẹp, ta sẽ cắt đầu của các ngươi khi các ngươi đẹp nhất, như vậy các ngươi sẽ không phải chịu đựng nỗi đau khi vẻ đẹp phai tàn, như vậy không tốt sao?”
Diệp Trấp Đào nghe xong, gần như muốn nôn ra.
Một lý do thật bệnh hoạn.
Chẳng có thù hận gì sâu sắc, chỉ vì ông ta thích những thứ đẹp, mà khiến nhiều người vô tội phải chết, thật sự quá đáng.
“Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-doc-ac-thay-doi-triet-de/3711880/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.