Diệp Trấp Đào lại rửa, lại lột da rồi đem hầm.
Thật vất vả cũng làm ra một bát “canh chồn” không rõ hình dạng, nàng hớn hở mang đến cho Linh Linh, lúc này Linh Linh vẫn chưa nghỉ, đang ngồi trước gương chải tóc, thấy mụn trên mặt, bực bội ném cái lược đi.
“Phiền c.h.ế.t mà, mấy nốt mụn này làm sao mới hết được chứ.”
Giương mắt nhìn lên thì đúng lúc thấy Diệp Trấp Đào cầm hộp thức ăn đến, toàn thân bẩn thỉu — để kịp hầm canh cho Linh Linh, nàng thậm chí không có thời gian để thay đồ.
Linh Linh nhíu mày, “Giữa đêm ngươi ăn mặc như vậy, đến chỗ ta làm gì?”
“Đem canh chữa nóng đến cho ngươi!”
Diệp Trấp Đào ân cần bưng bát canh nóng hổi, thổi nhẹ rồi cẩn thận đưa cho Linh Linh.
Linh Linh đang bực bội, không thèm nhìn, vung tay, “Đem đi đem đi, ta không uống cái thứ linh tinh này.”
Đánh đổ bát canh, nước nóng b.ắ.n vào tay Diệp Trấp Đào, lập tức đỏ ửng, “Shh —”
Linh Linh không cố ý làm Diệp Trấp Đào bị bỏng, thấy cảnh này cũng hoảng hốt, “Ta đã nói không ăn không uống, ngươi cứ nhất quyết đòi cho ta ăn.”
“Không sao, chỉ cần rửa nước lạnh là được.”
Rõ ràng là mình bị thương, Diệp Trấp Đào còn an ủi Linh Linh, cẩn thận dọn dẹp mảnh sứ vỡ, còn ân cần đóng cửa phòng lại, “Vậy ta đi đây.”
Cho đến khi trở về sân, nàng mới dám nhăn nhó, điên cuồng thổi tay, nước sôi đổ vào tay ai mà không đau, ngày mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-doc-ac-thay-doi-triet-de/3709368/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.