Diệp Trấp Đào quyết định, nàng sẽ bám chặt lấy Hạ nhị tẩu, có thể bám được bao lâu thì bấy lâu, có thể bám chặt bao nhiêu thì bấy nhiêu.
Tối đến, sau khi dùng bữa tối xong, nàng như thường lệ mang vài thùng nước ra sân tắm, viện của nàng do phủ tướng quân bố trí là độc lập, không ai đến làm phiền, mùa hè oi bức, tắm ở trong sân, gió mát thổi qua, tuyệt không thể tả.
Nhưng không ngờ rằng, lại có người trèo tường vào, người đến chính là kẻ ăn chơi hồi chiều.
Hóa ra sau khi hắn ta về nhà, nghe ái thiếp của mình nói rằng tiểu nương tử hôm chiều cướp áo với mình là tiểu quả phụ của phủ tướng quân, theo tục ngữ nói “thiếp không bằng vụng trộm”, hắn ta lập tức nảy sinh ý định.
Nhân lúc đêm tối, lén lút đến phủ tướng quân.
Vừa bước vào sân đã thấy tiểu nương tử đang tắm, một màn ướt át, suýt nữa khiến hắn ta chảy m.á.u mũi ngay tại chỗ.
Hắn ta xoa tay, mặt mày cười gian đi về phía Diệp Trấp Đào, “Hắc hắc hắc, tiểu nương tử, ta đến rồi.”
Diệp Trấp Đào: “Âm thanh gì vậy?”
Xoay người thì nhìn thấy kẻ ăn chơi kia nhe răng cười, bộ dáng rất khiếm nhã tiến về phía nàng.
“Á á á…”
Diệp Trấp Đào vội vàng tùy tiện nhặt quần áo trên đất lên, ở trong bồn tắm đã khoác lên người, sau đó ướt sũng bắt đầu chạy trốn như điên, vừa chạy vừa nhặt đá ném hắn.
“Ai da, đầu của ta.”
Kẻ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-doc-ac-thay-doi-triet-de/3709364/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.