Mau giết nó đi, nhanh lên!
Mấy gã đàn ông nhìn nhau vài lần, sau đó vẫn ném bật lửa vào bức tường đã được rưới đầy xăng.
Chớp mắt cả căn phòng rực sáng, ngọn lửa men theo bức tường lan rộng ra xung quanh, những nơi bị lửa liếm dần chuyển thành màu đỏ vàng và toả ra sức nóng cháy da cháy thịt khiến mọi người dồn dập lùi ra ngoài. Đan Thư cố gắng kéo Việt Vũ ra xa ngọn lửa nhưng nhanh chóng kiệt sức và bị khói xộc vào mũi họng khiến cô càng yếu hơn.
Vì sao lại cho cô một thân thể yếu ớt như vậy chứ?
Không thể tiếp tục kéo Việt Vũ đi, Đan Thư chỉ đành vỗ mạnh lên mặt cậu mấy cái:
- Anh Vũ, anh đừng ngủ nữa, mau tỉnh lại đi anh...
Việt Vũ bị chuốc nhiều thuốc mê hơn cô nên cứ ngủ mãi không tỉnh khiến cô bật khóc vì sốt ruột và sợ hãi.
Đúng lúc này cửa phòng bị đạp ra, Huỳnh Minh Tiến từ bên ngoài xông vào, làn khói nóng xộc vào mặt buộc ông phải lùi ra sau một chút nhưng lại lần nữa xông vào trong tìm kiếm, vừa nhìn xung quanh vừa gọi:
- Đan Thư, con ở đâu?
- Con ở đây...khụ khụ...
Đan Thư mới mở miệng đã bị khói xộc vào miệng khiến cô ho sù sụ, nước mắt sinh lý cũng chảy dài hai cặp má bị tro bụi bám đầy.
Vụ hoả hoạn, bố Tiến, cô và Việt Vũ đều có đủ rồi. Điều đó cũng có nghĩa là bi kịch vẫn sẽ lặp lại, cô vẫn sẽ mất bố Tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-doc-ac-muon-hoan-luong/2984270/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.