Đan Thư đi ngủ trong thấp thỏm, thi thoảng còn giật mình tỉnh dậy giữa đêm, xác định cửa phòng vẫn đóng kín mới yên tâm ngủ tiếp. Kết quả sáng sớm cô dậy muộn, hai mắt còn sưng vù vì ngủ không đủ giấc.
Việt Vũ vừa thương lại thấy buồn cười, anh đẩy cốc sữa sang cho cô nhân tiện vò mái tóc đã dài quá vai cô mấy cái khiến nó xù lên làm cô rất tức giận nhưng chẳng dám làm gì.
- Hôm qua làm phiền anh khiến anh phải ngủ sô pha nên em cảm thấy mình không nên tiếp tục làm phiền anh nữa...
Việt Vũ ngồi ở một góc đột nhiên ngẩng đầu gọi cô đến chỗ mình:
- Em lại đây anh cho xem cái này.
Đan Thư tuy sợ nhưng vẫn tò mò đến gần xem thử, mới đầu cô còn ngờ vực sau đó hai mắt sáng rỡ lên nhìn anh không chớp mắt. Anh cũng nhìn lại cô cười cười:
- Bây giờ em muốn dọn đi hay đợi thêm một thời gian nữa rồi đi?
- Một thời gian nữa.
Đan Thư quay ngoắt một trăm tám mươi độ, thậm chí còn nhiệt tình hơn cả ngày đầu khi vừa đấm bóp xoa vai cho anh vừa nịnh nọt:
- Hôm qua anh phải nằm sô pha chắc đau lưng lắm nhỉ, để em xoa bóp vai cho anh nhé.
Việt Vũ: ...
Lật mặt bánh tráng cũng không nhanh bằng cô.
Nhưng mà anh hình như biết cách để cô chủ động lại gần mình rồi thì phải.
...
Vụ việc của Hoàng Diệu khá nghiêm trọng nên thu hút sự chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-doc-ac-muon-hoan-luong/2984095/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.