Tối đó về nhà, Lâm Uyển mới biết Phương Du Ảnh đã mang cảnh sát đến càn quét căn cứ của Đường Cảnh An. Lâm Vi gửi cho cô đoạn ghi hình lúc đó, nhìn Đường Cảnh An bị Phương Du Ảnh quật tơi bời, nghe tiếng hắn kêu rên thôi cũng thấy đau.
Văn Thành không phụ sự lôi kéo của cô, âm thầm gắn định vị vào chiếc xe Đường Cảnh An dùng để chạy trốn. Lúc Đường Cảnh An nhận ra bên người có phản đồ thì đã muộn.Lần này, hắn là đi tù thật.
Đường Cảnh An bị áp giải lên xe cảnh sát, mặt sưng phù như đầu heo. Phương Du Ảnh ở phía sau, bộ dáng như còn muốn xông đến đánh tiếp.
Lâm Uyển nhẩm tính, Cổ Thời Việt, Đường Cảnh An đều đã đi đời, khả năng xoay người cực thấp. Giờ chỉ còn lại Chu Vũ, nam phụ xuất hiện muộn nhất trong tiểu thuyết.
Nhưng cô nhìn Cố Đoàn Đoàn bị cảnh sát áp giải lên xe ngay sau Đường Cảnh An, lại nhìn biểu cảm dữ tợn xen lẫn điên loạn của cô ta, tổng cảm thấy người ưu tú như Chu Vũ sẽ không bệnh hoạn đến mức yêu thích tạo hình này?
Nếu hắn thực sự yêu thích tạo hình này, thì được rồi, cô công nhận mấy tên nam phụ không có ai bình thường cả.
Đinh!
Đúng lúc này, lại có thông báo mới nhảy ra, Lâm Uyển tưởng rằng Phương Du Ảnh gửi tin nhắn hỏi thăm, không chút nghĩ ngợi bấm vào thông báo.
Ai ngờ đập vào mắt là hai đoạn tin nhắn:
“Anh đang ở sân bay An thành, chuẩn bị đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-dien-len-khong-de-choc/3620043/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.