“Hai vị tiểu thư xinh đẹp này có tội tình gì mà phải ở chung với con thú gớm ghiếc kia chứ? Người đâu, mau thả bọn họ ra!” Đường Minh Vũ nhăn mày không hài lòng, quay sang trách cứ Đường Cảnh An: “Em không tiếp đãi hai vị tiểu thư chu đáo thì thôi, còn bắt nhốt bọn họ? Đúng là càng ngày càng không có gia giáo!”
Đường Cảnh An muốn lên tiếng ngăn cản, đáng tiếc người của Đường Minh Vũ nhiều hơn. Chưa đầy mười phút sau, cửa lồng đã được mở ra, Đường Minh Vũ ưu nhã đưa tay về phía Lâm Uyển: “Để tiểu thư sợ hãi rồi.”
Lâm Uyển giật giật khóe môi, nhưng nhìn tình cảnh trước mắt, người nắm quyền tạm thời vẫn là Đường Minh Vũ, cô không nên đắc tội hẳn.
Thế là vươn tay ra, đặt lòng bàn tay vào tay Đường Minh Vũ. Đường Minh Vũ tán thưởng cười, như đang khen ngợi Lâm Uyển biết điều.
Còn Lâm Uyển chỉ cảm thấy, nhà họ Đường gen tốt thật, Đường Minh Vũ cười lên trông giống Đường Cảnh An y như đúc, đều là loại vô sỉ bỉ ổi như nhau.
“Tiết trời hôm nay không tệ, rất thích hợp để tâm sự uống trà, không biết tôi có vinh hạnh cùng tiểu thư thưởng trà hay không?”
Đường Minh Vũ nắm chặt lấy tay cô, nghiêng đầu hỏi. Do dự một lúc, Lâm Uyển vẫn đáp ứng: “Được.”
Nhận được lời đồng ý của cô, Đường Minh Vũ càng cười tươi hơn. Hắn phất tay với vệ sĩ bên cạnh, vệ sĩ hiểu ý tránh đường, dành cho hai người một lối đi riêng.
Lâm Uyển lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-dien-len-khong-de-choc/3619870/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.