Nụ cười bên môi Đường Cảnh An thoáng khựng lại.
Nói hắn không kinh ngạc là giả.
Dù sao, những vị tiểu thư tay không dính nước như Lâm Uyển và Phương Du Ảnh, gặp mấy loại chuyện như bắt cóc này, không phải gào thét kêu cứu thì cũng là khóc lóc thảm thiết, sao có thể tỏ ra bình tĩnh mỉa mai hắn?
"Cô không sợ ư?" Đường Cảnh An híp mắt, cố tìm ra một tia sợ hãi trên mặt Lâm Uyển, đáng tiếc không thể tìm thấy cái gì.
"Sợ chứ." Lâm Uyển khó khăn ngồi thẳng dậy, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Đường Cảnh An: "Thế nên...
nể tình hai nhà Lâm - Đường chúng ta hợp tác làm ăn bao năm, Đường thiếu độ nhân độ lượng, tha cho tôi lần này được không?"
"Đường thiếu, ngài đừng bị cô ta mê hoặc!"
Lời của Lâm Uyển vừa dứt, cuối cùng Cố Đoàn Đoàn cũng không thể ngồi yên. Cô ta từ sau lưng Đường Cảnh An lao ra, hai mắt tràn ngập hận ý, nhìn thẳng về phía Lâm Uyển: "Lâm Uyển, con đ.iếm này, mày dám quyến rũ
Đường thiếu, mày th.èm trai đến điên rồi phải không?!"
Lâm Uyển mỉa mai cười: "Cố Đoàn Đoàn, cô đang nói cô à?"
"Mày!"
Cố Đoàn Đoàn định xông lên đánh người, thì bị một tiếng quát của Đường Cảnh An ngăn lại: "Cút!"
Đường Cảnh An nhấc chân đạp Cố Đoàn Đoàn, khiến cô ta ngã theo tư thế c.hó ăn phân, Lâm Uyển phải nhịn lăm mới không bật cười thành tiếng.
Mà trùng hợp thế nào, Cố Đoàn Đoàn ngã xuống làm tóc bay tán loạn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-dien-len-khong-de-choc/3618637/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.