Giúp hay không?
Lâm Uyển và Phương Du Ảnh liếc mắt nhìn nhau, có chút khó xử.
Thế gia ít nhiều đều có liên quan đến nhau, ở trong tối làm chút gì còn được, nhưng xé rách mặt ngoài sáng, đó là chuyện không thể nào.
Bao nhiêu cuộc hợp tác làm ăn, bao nhiêu lợi ích bày ra trước mắt, tất cả những thứ đó đều là tiền đấy!
Nhưng bảo bọn họ trơ mắt nhìn Kỷ Ninh bị người của Đường Cảnh An đưa đi, bọn họ không làm được.
"Lên xe." Do dự chưa đến một giây, Lâm Uyển chỉ vào xe của mình, ra hiệu cho Kỷ Ninh.
Hai người bọn họ một trái một phải, che chắn tầm mắt của đám vệ sĩ, thành công đưa Kỷ Ninh lên xe.
Nhưng đúng lúc muốn rời khỏi đây thì lại xảy ra vấn đề.
"Xin lỗi, vui lòng xuống xe, trung tâm hiện tại đang gặp cướp, vì bảo đảm an toàn, chúng tôi cần lục xoát."
"Sau khi xác nhận các vị không phải tên cướp đó, chúng tôi sẽ lập tức thả người đi."
Vẫn giọng điệu đó, vẫn lý do đó.
Nhưng lần này có vẻ cứng rắn hơn nhiều.
Phương Du Ảnh phiền chán gẩy ngón tay: "Đại tiểu thư như chúng tôi còn cần đi ăn cướp?"
Vệ sĩ chặn đường chột dạ đáp: "Dạo gần đây mấy tên cướp rất giỏi giả dạng..."
Lâm Uyển không kiên nhẫn cắt ngang lời hắn: "Tôi có chuyện gấp cần làm, chậm trễ chuyện của tôi, các anh đền bù nổi không?"
"Tôi..." Vệ sĩ còn muốn nói tiếp, nhưng bị ánh mắt của Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-dien-len-khong-de-choc/3618634/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.