Mặt Tôn Phát kéo căng ra, lắp bắp nói: “Ai... ai biết... không đúng, anh đâu có định đưa cô ta đi cùng, em đừng nói bậy!”
“Hả?” Lâm Uyển cảm thấy kì quái, rõ ràng hôm đó trước phòng đấu giá, Cố
Đoàn Đoàn khoe khoang về việc mình được Tôn Phát chuẩn bị đưa về ra mắt gia đình trong tiệc đại thọ của Tôn lão gia rất nhiều.
Sao quay đầu đã thành “anh đâu có định đưa cô ta đi cùng”?
Chẳng lẽ Cố Đoàn Đoàn tự biên tự diễn?
Nhưng lúc Cố Đoàn Đoàn nói lời đó, Tôn Phát cũng có mặt, và hắn không hề phản bác.
Chứng tỏ Tôn Phát đang nói dối!
Lâm Uyển có dự cảm không hay, bỗng cô cảm nhận được có người nhìn mình chằm chằm từ sau lưng.
Cô muốn quay đầu lại xem là ai, nhưng giọng nói của Tôn Chí kéo cô lại: “Thì ra là Lâm tiểu thư... Lâm tiểu thư có lòng rồi”
Lâm Uyển miễn cường cười cười: “Tôn lão gia tử khách khí, cháu cũng không biết bộ quân phục này quan trọng với ngài như vậy, vốn chỉ định tùy tiện mua. Là Tiểu Ảnh phát hiện ra chỗ đặc biệt, mới dùng giá cao mua lại từ tay cháu.
Tôn Chí nghe xong, cười đến càng thêm vui vẻ: “Ừm, Tiểu Ảnh cũng có lòng”
Cha mẹ Phương đứng cách đó không xa, hài lòng gật đầu. Sự thay đổi của con gái bọn họ nhìn vào trong mắt, cũng cảm thấy yên tâm khi Phương Du Ảnh có người bạn như Lâm Uyển.Đợi khâu tặng quà xong xuôi, Tôn Chí chủ động nhắc đến phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-dien-len-khong-de-choc/3618620/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.