“Tiểu Uyển, cậu đến rồi!”
Vừa bước vào sảnh tiệc, chưa kịp nhìn rõ bài trí xung quanh, Phương Du Ảnh đã lao đến, thân thiết kéo tay cô.
Lâm Uyển mỉm cười đánh giá Phương Du Ảnh. Ồ, cô nàng khô khan ngày thường cởi bỏ bộ quần áo vận động đơn giản, khoác lên mình chiếc váy đuôi cá điểm xuyết kim cương, mái tóc búi hờ có vài lọn rủ xuống, trông vừa quyến rũ đoan trang lại không mất đi tao nhã thoát tục.
Lâm Uyển “chậc chậc” hai tiếng: “Tớ chống mắt lên xem có bao nhiêu chàng trai bị cậu hớp hồn hôm nay.”
Phương Du Ảnh không dấu vết bấu eo Lâm Uyển một cái: “Đừng nói bừa! Hôm nay là tiệc đại thọ của ông ngoại tớ đó!”
Ngụ ý là, có cho cô ấy một trăm lá gan, cô ấy cũng không dám đi quyến rũ người khác.
“Chưa chắc…” Lâm Uyển kéo dài giọng, nhìn thoáng qua mấy công tử thiếu gia trẻ tuổi đứng ở phía xa, “Cậu không cảm thấy bọn họ lén nhìn qua bên này rất nhiều lần rồi sao?”
“Có thể là họ tò mò đâu.” Phương Du Ảnh kéo lấy chiếc áo khoác mỏng trên người, đưa tay vén lọn tóc tinh nghịch rủ xuống: “Dù sao… tớ rất ít khi xuất hiện trong bộ dạng như này.”
Đúng thật là vậy.
Những buổi tiệc trước kia, không quản lớn nhỏ, quan trọng hay không quan trọng, Phương Du Ảnh đều ăn mặc bình thường, thậm chí có phần bảo thủ, nhìn không ra điểm ấn tượng.
Lần này cô ấy “phá cách”, chói lòa mắt người nhìn.
Đừng nói mấy tên thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-dien-len-khong-de-choc/3618618/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.