Ngày hôm sau, Lâm Uyển xin nghỉ học một ngày, cùng ba mẹ Lâm đến bệnh viện trung tâm thành phố thăm Lục Kỷ Đình.
Đứa con ruột của nhà họ Lục tên Kỷ Đình, năm xưa bị ba mẹ đẻ của Lục Diễn bế đi. Thành tích của Kỷ Đình rất tốt, từng là thủ khoa đầu ra chuyên ngành kinh tế, tự lập nghiệp được sáu năm, đã phát triển được năm công ty con.
Mặc dù so ra kém Lục thị, nhưng một người không có hậu trường, không có chỗ dựa, có thể phát triển đến tình trạng này có thể nói là mò kim đáy biển, vạn người may ra có một người.
Bảo sao Lục Diễn lại cảm thấy nguy cơ, thuê côn đồ đánh què chân Lục Kỷ Đình, còn dùng quyền lực ép ba mẹ nuôi của Lục Kỷ Đình vào chỗ chết.
“Cái gì? Ba mẹ nuôi của Lục Kỷ Đình chết rồi?”
Ngồi trong xe, Lâm Uyển nghe vậy mà kinh hãi, liên tục hỏi đi hỏi lại nhiều lần.
Ba Lâm đang lái xe, tâm trạng nặng nề: “Đúng vậy, Lục Diễn dùng tính mạng của Lục Kỷ Đình bức chết họ. Ông bà Kỷ một người treo cổ tự tử, một người uống thuốc ngủ tự tử, mưu cầu đường sống cho Lục Kỷ Đình.”
“Chỉ cần ông bà Kỷ chết, Lục Kỷ Đình cũng chết, ai có thể chứng minh Lục Diễn không phải con ruột của nhà họ Lục?”
Nói đến đây, ba Lâm đưa tay xoa trán. May mắn ông kịp thời nhìn ra bản tính ác độc tận xương của Lục Diễn, không đồng ý gả con gái cho hắn.
Với tính cách và tham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-dien-len-khong-de-choc/3618609/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.