“Cô còn đứng đây làm gì? Mau đi tìm Lâm Uyển, nói chuyện tối qua chỉ là hiểu lầm!”
Lục Diễn rít từng tiếng qua kẽ răng, khó khăn lắm mới kiềm xuống cơn giận.
Không vì gì khác, chỉ vì chủ ý ngu ngốc này là do Cố Đoàn Đoàn bày ra.
Hắn cảm thấy cũng được, nên đồng ý.
Ai ngờ trộm gà không được còn mất nắm gạo.
Giờ thì hay rồi.
Lâm Uyển đánh hơi được nguy hiểm, xa lánh hắn và Cố Đoàn Đoàn.
Thậm chí cha mẹ Lâm rất có khả năng đã biết chuyện này.
Cha Lâm mẹ Lâm là ai?
Nếu hình dung Lục Diễn là nhân tài hiếm có chốn thương trường, thì cha Lâm mẹ Lâm là lão cáo già, lăn lộn trên thương trường nhiều năm, tùy tiện cũng có thể làm thịt hắn.
Mà bọn họ cũng không phải Lâm Uyển.
Lâm Uyển biết chuyện này, cùng lắm chỉ đề phòng, tức giận.
Mà cha Lâm mẹ Lâm biết chuyện này, không những sẽ trả thù, còn là trốn trong bóng tối âm thầm trả thù, đánh ngươi không kịp trở tay!
Cố Đoàn Đoàn nhìn thấy sắc mặt ngày càng kém đi của Lục Diễn, không dám chậm trễ, vội chạy đến Lâm gia.
Nhìn theo bóng lưng Cố Đoàn Đoàn rời đi, Lục Diễn siết chặt nắm tay.
Nhỏ giọng chửi một tiếng, “Phế vật!”
Một tia hối hận xẹt qua đáy mắt hắn, hắn tự hỏi, liệu hắn lấy Cố Đoàn Đoàn làm vợ, có thật sẽ như hổ thêm cánh không?
Hay là vạn kiếp bất phục, hối hận cả đời?
Cán cân trong lòng Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-dien-len-khong-de-choc/3618600/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.