Cửa kính vốn bị Mạc Thất Uông vô hiệu hoá liền được người phụ nữ từ bên ngoài mở ra. Nhếch một nụ cười, cô ta đi vào, tiến đến nơi Ưu Lục cùng mọi người đang đứng: "- Lục ca, chuyện bên công ty người này đã được giải quyết xong." Thất Uông vừa nghe, không giữ được bình tĩnh. Hắn lao vào cô gái cấu xé, mắng chửi: "- Cô... tiện nhân! Tôi tin tưởng cô như vậy, thì ra lại là người của tên thối tha này." Đình Vãn hừ lạnh, tránh khỏi đôi tay cấu xé của Thất Uông, thoái lui khỏi tình cảnh: "- Tôi chỉ làm việc nên làm!" - Cô ta quay sang đưa tập tài liệu của công ty mà Thất Uông điều hành cho Ưu Lục, không quên dành ánh mắt yêu thương, vừa nhìn sang Song Song cùng Vân Thanh đang dựa vào nhau, tia hận thù hiện lên, lại rất nhanh chóng mất đi. Ưu Lục có lợi thế liền khoanh tay nhìn kẻ thất bại: "- Thế nào? Anh còn dám nổ?" "- Chuyện đã như thế này, tại sao tôi không nổ?!" Mạc Thất Uông vẫn là trước sau hận không thôi, giận dữ nhìn Ưu Lục, đi đến chỗ Song Song, lôi cô khỏi người Vân Thanh, gây bất ngờ cho mọi người. Song Song bị kéo đi, liền choáng váng. "- Mày định làm gì?" - Thiết Lãnh khẽ run người, một tầng hàn khí dâng lên, không ai dám lại gần. "- Haha, làm gì sao?! Tao chết, cô ấy phải chết!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]