" Im mồm."
Đông An nhíu mày quát cao giọng, ngắt luôn cái điệu nói ngập ngừng chảy giọt của Lục Mộng Diệp.
Ồn ào, thật khiến người khác bực cả mình!
Đông An dứt lời không những Lục Mộng Diệp cùng Lục Tầm Thu ngẩn ngơ mà ngay cả mọi người chung quanh cũng bị tiếng quát thu hút.
" Cô là con nít à, nhè nhè mãi thế không thấy nhứt đầu? Lớn thế này không nói nổi một câu dỏng dạt đàng hoàng, tính là cà lăm luôn hay sao? Thu lại luôn nước mắt của cô đi, không kẻo người ta bảo người ta tôi ăn hiếp cô đấy! Tôi đây là tổ chức tiệc, không phải đám ma, nhìn tôi giống sắp chết tới nơi lắm hả?"
Đông An bất mãn nhìn Lục Mộng Diệp giọng bực bội nói.
Lúc này Lục Tầm Thu hơi lúng túng vì Lục Mộng Diệp, nhưng vì ánh mắt kiềm nén, nên đau lòng, trừng mắt Đông An.
" Đừng có dùng từ ngữ khó nghe đó mà nói với Lục Mộng Diệp."
" À... Ghê nhỉ? Tôi nói khó nghe, còn cô ta đứng khóc lóc, thút thít đủ điều trong tiệc của tôi, bộ dáng của một người làm khách nên có à? Nhìn xem dễ coi lắm à? Tôi không có thân thích gì với cô ta cô ta mặt dày tự nhận, tôi phủ nhận sai à? Hay nhà họ Lục quyền lực tới nỗi, tùy tiện đoạn tuyệt với ai cũng được, còn người khác thì không được phép làm thế với nhà họ Lục?"
Đông An giễu cợt.
Người xung quanh nghe thế ồ lên, xì xào bàn tán, có một số ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-da-nhan-cach/2049452/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.