" Có! Sao lại không. Đừng quên mọi thứ trong 3 năm qua em đã làm là chuẩn bị vì họ."
Đông An bật người đi tới cửa sổ, tựa vào phía khung cửa ánh mắt thâm thúy nhìn ra ngoài.
" Về thật sao?"
Linh Ưu Ly hỏi nhưng trong lòng đã biết rõ câu trả lời.
" Cậu tính âm họ thế nào?"
Khác với nét mặt nhưng trọng của Linh Ưu Ly, Viết Uy hưng phấn hỏi.
" Không còn quần để rách."
Đông An nhà nhạt trả lời.
" Khẩu vị thật nặng... "
Thế Tư cảm thán, Linh Ưu Ly hơi liếc mắt Thế Tư, xong gật đầu.
" Đúng thật!"
Đông An cười nhàn nhạt.
" Có lẽ vậy... "
Viết Uy búng tay cái chát, hưng phấn nói to.
" Bất quá tớ thích."
" Ha Ha... "
Cả đám không hẹn mà cùng nhau bật cười.
......
Năm xxxx tháng xx ngày 1.
Từ cửa sân bay một cô gái có một đầu bạc kim, thân mặc một chiếc Áo phông Mĩ, chiếc quần Jean cap cao bó sát, chân mang đôi giày thể thao trắng. Kéo theo một chiếc vali to, cô bước đi ra khỏi sân bay khiến cho bao người không khỏi quay lại ngước nhìn.
Phải biết từ lúc cô quay lại gia tộc với chế độ rèn luyện hà khắc ăn uống mẫu mực đã khiến cô xinh đẹp lên không ít. Vốn trước do tính cách của cố chủ quá nhiệt tình,cộng thêm trang điểm lố lăng, nên không khỏi khiến người khác cảm thấy phản cảm, nhưng giờ Đông An lại lạnh nhạt hờ hững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-da-nhan-cach/2049420/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.