Cũng may, sau khi lăn qua lăn lại nửa ngày, mũi cô cũng thông một cách kỳ diệu. Tuy vẫn thấy rất khó chịu, nhưng tốt xấu gì cũng không cận kề cái chết như lúc trước nữa. Diệp Tử thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới cảm thấy cổ tay đau đớn lạ thường.
Cô không nhịn được chửi bậy mấy câu trong lòng.
CMN, Kiều Diễm, chờ bà đây công lược anh xong, xem bà đây có giết anh không.
Cô nằm trên giường trằn trọc một lúc lâu, cho dù dùng tư thế nào để ngủ cũng khiến cánh tay đau nhức, thế mà mơ mơ màng màng thế nào, cuối cùng cô lại ngủ thiếp đi.
Kiều Diễm rối rắm cả đêm, liên tục mơ thấy ác mộng, đến lúc tỉnh lại thì cả người đã đầy mồ hôi lạnh. Anh chuẩn bị bữa sáng xong, nhưng lại đứng trước cửa phòng Diệp Tử đến hơn mười phút vẫn không có dũng khí đi vào.
“Aizz.” Một lúc sau, anh khẽ cười mỉa mai, nhẹ nhàng đẩy cửa ra.
Diệp Tử đang đắp chăn, mặt quay vào tường, im lặng ngủ.
Kiều Diễm vô thức thở phào nhẹ nhõm, sau khi đặt bữa sáng lên mặt bàn thì xoay người ra ngoài. Trước đây cũng từng thế này, anh chuẩn bị bữa sáng xong, nhưng Diệp Tử vẫn chưa thức dậy. Cô rất hay gắt ngủ, nếu không phải tự cô tỉnh lại thì sẽ oán trách Kiều Diễm cả ngày. Thế là, anh cũng có thói quen đặt bữa sáng ở đó cho cô rồi đi làm luôn.
Chỉ có điều hôm nay anh muốn trốn tránh, Diệp Tử lại đắp kín chăn, nên anh cũng quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-cong-tam-ke/1992557/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.