Nhàn Vũ không trực tiếp cầm Thiên không thạch mà cô còn phải lấy một chiếc khăn ra, nắm lấy mà nhìn.
Trông nó giống viên đá bình thường nhưng lại đầy linh khí. Ở gần liền cảm nhận được.
Nhàn Vũ quyết tâm lâu cho bằng sạch. Vì nhìn đống nhầy nhụa của đám zombie kia vô cùng buồn nôn đến độ cô không chịu được.
Nhàn Vũ cất nó vào không gian của mình thì bỗng Bạch Miên lên tiếng:
- Kí chủ đại nhân à. Cô bán lại cho hệ thống chúng tôi viên đá đó được không?
- Tất nhiên là không mà lại càng là cái hệ thống luôn gài bẫy kí chủ như ngươi.
- Kí chủ à. Cô tha lỗi cho tôi đi mà.
- Ngươi làm mơ sao. Đồ quý như vậy thì phải là của riêng, của người lấy được nó chứ.
- Vậy thì ta thỏa thuận thì sao?
- Điều kiện.
- Tôi cho cô mảnh thân phận.
- Ồ. Vậy chủ nhân của ngươi có biết được vụ này không.
- Tất nhiên là có rồi. Vậy là rốt cuộc cô có trao đổi không?
Nhàn Vũ suy ngẫm một chút rồi nhìn sang Mạc Thần. Anh vẫn dùng đôi mắt ngơ ngác, bỗng cười cười.
Cô thở một hơi, cười trừ. Tiểu phu quân à. Vì anh mà em mất đi đồ tốt rồi đó.
- Được ta đồng ý. Nhưng nếu nó quá vô dụng thì ngươi cứ chờ đó.
- C...cái này thì tôi không chắc. Tùy vào may mắn của cô mà thôi.
- Vậy sao. Thế thôi không đổi nữa.
- Ấy ấy đừng. Thôi được rồi. Tôi cho cô mảnh thân phận loại trung được chưa.
- Còn chia theo loại sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-cong-luoc-truyen/1474993/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.