Chỉ mấy ngày sau, Nhàn Vũ đã đến lúc độ kiếp. Cô đến một ngọn núi để phòng cho môn giáo. Cô chợt thấy có gì đó đang cháy bỏng trong cơ thể. Nhìn ra ngoài trời vốn đang trong xanh bỗng tối đen lại, bắt đầu có những tia sét.
Ầm ầm...
Tiếng sấm vang dội cả bầu trời, các tu sĩ lớn tuổi nhìn là biết sắp có người phi thăng.
- Các ngươi thấy là ai sẽ phi thăng nha.
- Không biết được.
- Vậy tìm chỗ của người đó đi. Có khi phi thăng thất bại thì cướp đồ nha.
- Vậy được thôi, các ngươi đi với ta không?
- Đi thì đi.
...
Vậy là cả đám đến ngọn núi mà Nhàn Vũ chuẩn bị để phi thăng. Nhìn thấy cô thì lại bắt đầu ngần ngại. Nhàn Vũ nhìn bọn họ một lượt rồi cười khinh bỉ nói:
- Ta có hắn coi chừng các ngươi đừng dại dột mà đâm đầu vào chỗ chết nha.
Nói họ mới nhận ra Dạ Ảnh đang đứng khá xa với Nhàn Vũ. Họ không nhìn ra được tu vi của anh nên không dám manh động.
Đoàng...
Một tia sét giáng xuống. Tất cả những ai nhanh nhẹn đều tránh xa ra khỏi trung tâm là hướng của Nhàn Vũ. Cô dùng một tấm băng để phòng ngự.
Tấm băng đấy vỡ vụn, may mà không làm thương Nhàn Vũ cô tránh ra thêm một đoạn, dùng một chiếc khiên sắt cản lại.
Má nhà nó chứ. Tại sao lôi kiếp của ta mạnh vậy.
- Vì cô không phải linh hồn của thế giới này nên Thiên Đạo muốn diệt trừ cô.
Bạch Miên vô cùng tận tụy giải thích. Rồi nhận lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-cong-luoc-truyen/1474969/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.