Nhàn Vũ lúc đó thực sự có chút đờ ra gần như không hoạt động, sau đó mới lắp bắp hỏi lại:
- Anh... chắc chứ?
- Sao lại không? Như em đã nói dù sao chúng ta cũng đã hôn rồi a.
Nhàn Vũ như thấy đôi tai cùng chiếc đuôi đang phe phẩy sau lưng Thanh Tiêu. Rõ ràng nên để cô tỏ tình giờ lại thành thế này. Thở dài, trở lại bình thường, cô nói:
- Vậy được rồi. Nếu đã thế thì anh phải nghe lời em đã.
Ngay sau đó, cô liệt kê ra một đống danh sách việc Thanh Tiêu được và không được làm. Thấy dài vô cùng, Thanh Tiêu nhìn cô với ánh mắt gian tà hỏi:
- Em thật sự là mới thích anh sao? Mà sao em biết nhiều thế tiểu Vũ?
Nhàn Vũ giật mình, quay sang nhìn người vừa trêu chọc mình nói:
- Dù vậy thì sao? Lúc trước chắc gì chúng ta đã chắc chắn thành thế này? Có thể làm bạn được mà...
Vừa nói, mặt Thanh Tiêu có xu hướng sa sầm xuống hỏi:
- Vậy có nghĩa là em chỉ muốn làm bạn với tôi sao? Đừng hòng, có mơ em cũng đừng nghĩ đến.
Em đã cho tôi ánh sáng thì cũng đừng hòng lấy lại.
Nghe thế, Nhàn Vũ có chút buồn cười cùng xúc động, cô như đùa nói:
- Dù sao chúng ta cũng chỉ quen biết có vài hôm, gặp nhau có vài lần. Sao anh có thể chắc chắn em là người tốt chứ.
- Tôi cần em là người tốt sao? Tôi chỉ cần em đối xử với tôi như những ngày qua thôi.
Không biết sao, nhìn biểu cảm cười rồi lại lắc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-cong-luoc-truyen/1474944/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.