“Be~”
Con cừu kêu nhẹ một tiếng, ngẩng đầu nhìn Thư Thanh Thiển một lúc, vẫn không hiểu ý gì.
Thư Thanh Thiển không ngờ mình đã mở cửa chuồng ra mà nó vẫn ở lại bên trong. Nàng nhớ hồi mới bắt được con cừu này, nó đã cố gắng trốn thoát hàng ngày, liên tục húc vào cửa, bây giờ cửa đã mở mà nó lại không có ý định ra ngoài.
Dù động vật không hiểu con người nói gì, nhưng bản năng sinh tồn có thể mách bảo chúng xu lợi tị hại. Kể từ khi đến nơi này, nó không cần phải đi tìm thức ăn mỗi ngày, ngay cả trong những ngày đông giá rét cũng có thức ăn, tự nhiên nó hiểu được lợi ích của việc ở lại đây, chưa kể nó cũng chưa từng trải qua cảm giác bị giết mổ.
Nó đã quen với cuộc sống an nhàn, chờ chủ nhân mang thức ăn đến mỗi ngày, không có ý định ra ngoài.
Con cừu nhìn cửa chuồng mở, cuối cùng cũng nhấc chân, nhưng lại lùi lại vài bước, rồi đứng yên ở góc tường.
Thư Thanh Thiển không nhịn được cười, cuối cùng phải tự tay kéo con cừu ra ngoài.
***
Mặt trời giữa trưa càng lúc càng gay gắt. Dù trong rừng cây rậm rạp đã che chắn phần lớn ánh nắng, nhiệt độ vẫn dần tăng lên. Hầu hết mọi người đã lục tục trở về nhà.
Mia cũng xách giỏ đi về. Giỏ của cô đầy ắp nên khá nặng, vì thế cô đi chậm hơn mọi người. Khi về đến nhà, cô thấy Thư Thanh Thiển đang đứng đợi ở cửa.
Thư Thanh Thiển mỉm cười nhẹ nhàng khi thấy Mia trở về:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-co-benh-quan-tay-chu/5190680/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.