Thời tiết bắt đầu ấm lên, băng tuyết ven đường tan chảy, nhường chỗ cho những mầm cỏ xanh mơn mởn. Trời vừa mới mưa, mặt đất còn ẩm ướt, Mia đi rất cẩn thận, không hề hay biết có người đang theo sau.
Thời tiết vẫn còn se lạnh, người ra khỏi bộ lạc vẫn rất ít, Mia quấn một lớp da thú dày và đi ra ngoài vì bây giờ là mùa hái quả dại.
Quả dại mọc trên những cây bụi thấp, có vị chua ngọt. Mặc dù quả rất nhỏ nhưng lại có tác dụng chữa ho. Mẹ của Mia bị đau họng nên cô định đi hái loại quả này về, cho mẹ ăn vài quả mỗi ngày là khỏi.
Mia nhanh chóng rời khỏi bộ lạc và đi về hướng bắc. Cô nhớ rằng trong khu rừng phía trước có một rừng cây quả dại rất lớn, vào mùa này chắc chắn vẫn còn nhiều quả.
Leo lén lút theo sau Mia mà không hề gây ra tiếng động. Ánh mắt hắn nhìn bóng lưng mảnh mai của giống cái chứa đựng một sự điên cuồng.
Sau một mùa đông dài, Mia dường như cao lớn hơn và xinh đẹp hơn.
Nghĩ đến điều đó, ánh mắt hắn tối sầm lại. Mùa đông này là khoảng thời gian khó khăn nhất của hắn, từ một chiến binh mạnh mẽ, hắn trở thành một kẻ phế vật. Cánh tay bị thương làm hắn không thể dùng sức, điều này khiến hắn chán nản suốt cả mùa đông nhưng vết thương vẫn chưa lành hẳn.
Càng nghĩ về điều đó, Leo càng căm ghét người kia. Nếu không phải nàng hãm hại hắn, đẩy hắn vào tình thế nguy hiểm thì bàn tay của hắn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-co-benh-quan-tay-chu/5190672/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.