Vào ban đêm, khu rừng trở nên tĩnh lặng hơn bao giờ hết. Bóng tối bao trùm khắp nơi, chỉ có ánh trăng dịu nhẹ xuyên qua tán lá. Họ không còn quan tâm đến hướng đi nữa, mà chỉ biết chạy thật nhanh.
Ngô Tề cúi người, tay chống lên đầu gối, thở hổn hển. Anh ta cảm thấy mình sắp không chạy nổi nữa rồi. Bản thân vốn là người mập nhất trong nhóm, đã lâu không vận động mạnh như vậy, bây giờ chạy một lúc đã cảm thấy tức ngực, khó thở, nhịp tim đập bình bịch. Cuối cùng, anh ta đã phải dừng lại.
“Tôi... tôi không chạy nổi nữa.”
Đại Nguyên cũng không giữ hình tượng nữa, ngồi phịch xuống đất, nhìn lại phía sau để chắc chắn rằng Thư Thanh Thiển không đuổi theo, mới thở phào nhẹ nhõm: “May quá, Thư Thanh Thiển hình như không đuổi theo, chúng ta tạm thời an toàn rồi.”
Trần Hoành Tuấn dựa vào cây, cố gắng bình tĩnh lại: “Ban đêm trong rừng dễ lạc đường, Thư Thanh Thiển chắc sẽ không ra ngoài đâu. Chúng ta nghỉ ngơi một lát đi.”
Mọi chuyện xảy ra quá bất ngờ. Ban đầu, họ dự định thẳng tay cướp thức ăn, nhưng không ngờ Thư Thanh Thiển lại là sát thủ, và nàng còn mạnh hơn nhiều so với những gì họ tưởng.
Đại Nguyên nắm chặt tay đấm vào lòng bàn tay, hối hận nói: “Hầy, tôi đã nói kế hoạch này không ổn rồi mà các anh không tin. Giờ thì hay rồi, Thư Thanh Thiển đã lộ rõ thân phận, cô ta chẳng sợ chúng ta chút nào.”
Ngô Tề không hài lòng: “Anh chỉ biết nói mát thôi. Nếu biết Thư Thanh Thiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-co-benh-quan-tay-chu/5190643/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.