Tưởng Băng đi đầu, sau đó Trương Bác Văn ra hiệu mời Thư Thanh Thiển, còn bản thân đi cuối cùng.
Ba người lặng lẽ quay trở lại. Lúc này trời chưa sáng, ngoài những ngôi sao lấp lánh trên cao và đống lửa đang dần tàn trước mặt thì chẳng có gì khác. Phải mất khoảng nửa tiếng nữa, trời mới hửng sáng.
Trương Bác Văn vẫn luôn suy nghĩ xem sát thủ là ai. Anh ta cho rằng trong số mọi người, khả nghi nhất chính là Thư Thanh Thiển.
Đó là lý do anh ta cố ý thăm dò, nhưng đối phương lại kín kẽ đến không ngờ.
Trương Bác Văn vừa đi vừa suy nghĩ, chẳng lẽ mình đã đoán sai?
Thư Thanh Thiển có thể cảm nhận được ánh mắt của Trương Bác Văn luôn dõi theo mình.
Anh ta vẫn chưa từ bỏ.
Trong khu rừng tĩnh lặng, lá cây rụng đầy, mỗi bước chân đều tạo ra tiếng xào xạc.
Thư Thanh Thiển đi chậm rãi, giữ một nhịp điệu nhất định. Không hay biết, Trương Bác Văn phía sau đang vô tình bước theo nhịp điệu của nàng.
Thấy Trương Bác Văn đã rơi vào bẫy, Thư Thanh Thiển biết thời cơ đã đến.
Nàng rút dao từ trong người ra, quay ngược lại và ném mạnh về phía một thân cây bên cạnh với một lực rất lớn, tạo thành một vệt sáng lạnh trong bóng tối.
Cán dao đập vào thân cây phát ra một tiếng động nhỏ.
Trương Bác Văn nghi hoặc quay đầu lại, nhưng dao sau khi đập vào cây đã bật ngược lại và bay thẳng về phía anh ta. Trương Bác Văn thậm chí còn không kịp né tránh, cổ họng bị dao cứa trúng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-co-benh-quan-tay-chu/5190637/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.