Cuối cùng, vì sự phát triển giáo dục trẻ nhỏ, Hồng Đậu và A Miên đều bị Mông Nhi đuổi ra khỏi Thần điện. Tuy nói những lời này dường như có chút không đúng, bởi vì chính Mông Nhi cũng chỉ là một đứa trẻ.
Nhưng dưới vẻ mặt không biếu cảm của đứa trẻ này, bọn họ vẫn rất có áp lực tâm lý mà tự giác đi ra ngoài.
Khi trở lại nhà trọ đã là rạng sáng, những người khác sớm đã nghỉ ngơi, Phượng Khuynh Liên lại vẫn luôn ngồi ở sảnh đường, nhìn thấy Hồng Đậu cùng A Miên trở lại, nhưng không nhìn thấy Du Tử Tức, thần sắc trước nay vẫn bình thản của Phượng Khuynh Liên khó tránh khỏi hơi hiện âu lo, nàng ta hỏi: “Du Tử Tức không cùng các ngươi trở về sao?”
“Du Tử Tức hắn…” Hồng Đậu chột dạ nhìn về phía A Miên, nàng ngượng ngùng nói với Phượng Khuynh Liên, nàng đã ném Du Tử Tức ra ngoài làm mồi.
Loại thời điểm thế này vẫn chỉ có A Miên đáng tin, hắn cười, nhàn nhạt nói: “Du sư đệ trở về Thần điện, gặp không ít người quen, hiện tại hẳn còn đang ôn chuyện, ta và Hồng Đậu cũng không quấy rầy hắn, liền về trước thôi.”
“Ừm ừm!” Hồng Đậu cũng ra sức gật đầu.
Phượng Khuynh Liên đang bán tín bán nghi, liền nghe thấy từ cửa truyền đến một tiếng gầm, “Ta ôn chuyện đại gia ngươi!”
Chỉ thấy nam nhân ở cửa trên người dính không ít bùn đất, trên tóc còn có chút cỏ dại, giờ phút khuôn mặt nhuốm đầy bùn bẩn của hắn đang tràn đầy vẻ phẫn nộ, nhưng so với lửa giận mãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-co-ay-khong-online/1473262/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.