A Miên chỉ nghĩ Hồng Đậu biết Du Tử Tức từng thích Phương Tử Mạch là do khoảng thời gian mất trí nhớ kia của Du Tử Tức. Hồng Đậu nhắc tới chuyện này, A Miên cũng suy nghĩ một lát, nói: “Quả thực, sư đệ hắn từng thích quá Phương nhị tiểu thư.”
Phương Tử Mạch là muội muội của Hồng Đậu, nên hiện giờ Hồng Đậu oán giận như thế cũng lẽ thường tình.
“Chẳng qua…” Hồng Đậu vẫn lẩm bẩm: “Tử Mạch hiện tại cũng đã gả chồng, hy vọng về sau Du Tử Tức đừng bao giờ xuất hiện trước mặt nàng nữa, để nàng yên lành sống tốt là được rồi.”
Nhớ tới Kỳ Chiêu còn đang đi tìm vợ, trong lòng Hồng Đậu liền yên lặng nhỏ nước mắt đồng tình vì hắn. Không biết con mọt sách kia có tìm được Phương Tử Mạch hay không, càng không biết hắn có thể thành công sử dụng mấy phương pháp không chút khoa học mà nàng đã truyền thụ cho hắn lúc ở Thẩm Gia Trang không nữa.
“A Miên…” Hồng Đậu bắt lấy tay hắn, ngước mắt nhìn hắn, “Chờ chuyện ở đây giải quyết xong, chúng ta liền về Phương gia xem một chút, được không?”
“Được.” A Miên cười gật đầu, cúi đầu hôn lên môi nàng.
thân thể Hồng Đậu bị đặt lên giường, nàng cuống quít giơ tay, chống lên ngực hắn, trang sức bạc trên người leng keng leng keng vang, nàng nhân cơ hội thở dốc mà nói: “Không thể làm… quần áo của ta sẽ bị nhàu mất.”
“Vậy cởi quần áo ra.” Quả thực, bàn tay linh hoạt của A Miên đã bắt đầu cởi quần áo nàng, thuận tiện lại cúi đầu, hôn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-co-ay-khong-online/1473252/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.