Đối với việc bản thân bị xem là người đầu độc mẫu thân này, Tiêu Nam Phong thoạt nhìn có vẻ cực kỳ bình tĩnh, không giống một người bị oan uổng nóng lòng rửa sạch tội danh.
Về Tiêu gia, tin tức mà Hồng Đậu biết được còn rất ít, vì thế nàng cũng không nghĩ ra được nguyên do nào, liền theo bản năng nhìn sang A Miên đứng bên cạnh.
A Miên lại chỉ híp mắt nở nụ cười với nàng, thần bí đến kỳ quặc.
Đúng lúc này, Minh Châu đã lâu không thấy bóng người lại bỗng nhiên đi tới.
Tiêu Nam Phong khựng lại.
Tiêu Bắc Phong thì tươi cười ôn hòa chắp tay nói: "Liễu cô nương."
"Nhị thiếu gia." Minh Châu cũng lịch sự cười một tiếng.
Hồng Đậu nhìn Minh Châu mấy ngày nay chưa gặp mà hơi bất ngờ. Biểu cảm của Minh Châu vẫn giống trước kia y như đúc, nhìn không ra có gì khác lạ, nhưng chính bởi không có gì khác lạ, cho nên mới càng thêm kỳ quặc.
Tiêu Bắc Phong nói: "Ta nghe Phương cô nương nói, Liễu cô nương đang nghiên cứu dược liệu nên đóng cửa không ra, vì sao..."
"Ta nghe nha hoàn nói nhị thiếu gia tới, nghĩ thầm nhị thiếu gia nhất định là vì chuyện Tiêu lão phu nhân trúng độc mà đến đây." Minh Châu không thèm liế mắt nhìn Tiêu Nam Phong một cái mà chỉ cười nói với Tiêu Bắc Phong: "Ta muốn cùng nhị thiếu gia điều tra chuyện Tiêu lão phu nhân trúng độc."
Vẻ mặt Tiêu Bắc Phong cảm kích, "Đa tạ Liễu cô nương."
"Không cần nói cảm ơn." Minh Châu nói: "Đây cũng là để Tiêu đại thiếu gia có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-co-ay-khong-online/1473212/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.