"A!!! Tức chết ta!" Hồng Đậu đạp một chân vào cửa đá, cửa lại không chút sứt mẻ. Nàng biết hiện tại mình nên bình tĩnh, nhưng tưởng tượng đến việc Minh Châu bị Tiêu Nam Phong háo sắc kia bắt giữ, nàng liền không bình tĩnh nổi!
Nàng trút giận hơn nửa ngày, mới cảm thấy dường như xung quanh hơi quá an tĩnh. Rõ ràng ở đây còn có A Miên, nhưng quay đầu nhìn lại, nàng liền thấy A Miên đã ngồi trên một tảng đá, hắn một tay chống cằm, đang nhìn nàng chăm chú, tựa như... thích thú cực kỳ.
Thấy nàng nhìn qua, khóe mắt hắn lại khẽ nhếch, hơi mỉm cười, như tắm mình trong gió xuân.
Cũng không biết rốt cuộc hắn đã an tĩnh nhìn nàng bao lâu...
Hồng Đậu bỗng cảm thấy mình bạo lực quá như vậy là không tốt. Nàng chậm rãi đứng thẳng, lại ngượng ngùng ho khan một tiếng, "Kia... giờ chúng ta bị nhốt ở chỗ này, phải làm sao đây?"
"Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, không cần lo lắng, rồi sẽ có cách thôi."
Không được, A Miên như vậy thật sự quá an tĩnh, quá ôn hòa, quá thích ứng với hoàn cảnh! Quả thực hoàn toàn không giống A Miên nàng biết trước kia!
Hồng Đậu cũng chỉ đành ngồi xuống bên cạnh hắn. Nàng tò mò nhìn chằm chằm A Miên.
A Miên hỏi: "Làm sao vậy?"
"Ta đang nghĩ, đâu mới là A Miên chân chính." Hồng Đậu nghiêng đầu nhìn hắn, lại chớp chớp mắt, dáng vẻ mờ mịt của nàng có chút đáng yêu, "A Miên mặc nữ trang, quyến rũ hơn bất luận kẻ nào mà trước kia ta quen biết, hay A Miên hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-co-ay-khong-online/1473192/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.