“A Miên cô nương, thỉnh tự trọng.” Diệp Thu Bạch thần sắc tự nhiên rút lại bàn tay bị A Miên bắt lấy, trong mắt đã không còn ý cười.
A Miên không để bụng mà cười, “Diệp Minh chủ cùng Thẩm Trang chủ đều giống nhau cả mà, đúng là giả vờ đứng đắn, nam nhân nha, nếu không có ý thức đạo đức trói buộc, thì đều không thể thực sự cự tuyệt mỹ nhân nhào vào trong ngực mình.”
Lời A Miên như giả mà cũng như thật, nói đúng ra, là nàng khó có lúc nói ra lời đầy vẻ triết lý như thế.
Mỗi người trên thế giới này, chẳng phải đều dùng bốn chữ ‘ý thức đạo đức’ đó để tự trói buộc mình sao?
Hồng Đậu thu lại tâm tình thiếu nữ khi đối mặt với Diệp Thu Bạch, nàng kéo kéo tay A Miên, nhỏ giọng hỏi: “Sao ngươi lại tới nơi này…… Đến đây lúc nào vậy?”
“Vào lúc tiểu cô nương và Diệp Minh chủ nói đến vấn đề báo ân, nô gia đã tới rồi nha.” A Miên cũng vui vẻ kéo kéo tay nhỏ của Hồng Đậu, “Không chỉ có nô gia, Thẩm Trang chủ cũng tới rồi đó.”
A Miên duỗi tay chỉ ra cửa, Hồng Đậu nhìn lại, quả nhiên, giờ phút này người đang đen mặt đứng ở cửa không phải Thẩm Lạc Ngôn thì là ai?
“Nói đến cũng thật khéo, nô gia muốn tìm tiểu cô nương, Thẩm Trang chủ muốn tìm Diệp Minh chủ, hai chúng ta liền thuận tiện như thế mà đi cùng nhau ấy mà.”
Không có ai quan tâm hai các ngươi làm thế nào lại ở cạnh nhau đâu, cảm ơn!
Hồng Đậu xê dịch bước chân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-co-ay-khong-online/1473053/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.