Đây là một nam nhân bạch y thắng tuyết, hắn đang mỉm cười, ánh mặt trời như tỏa xuống từng tia sáng mát lạnh, tinh tế chảy xuôi theo làn áo hoa cẩm màu nguyệt bạch của hắn, Hồng Đậu không khỏi ngẩn ra, giương mắt cẩn thận nhìn lại, là gương mặt hắn ôn nhuận như tranh, mắt sáng ngời rõ nét, so với những người mang hơi thở giang hồ dày đặc đó, hắn liền có vẻ văn nhã nhẹ nhàng.
Đặc biệt là một thân bạch y của hắn, càng thêm bắt mắt.
Trái tim Hồng Đậu thình thịch nhảy loạn, nàng đã quên mất chính mình còn đang bị hắn ôm vào trong ngực, chỉ ngơ ngác đem điểm tâm cầm trên tay đưa qua, nhỏ giọng nói: “Đây là quà gặp mặt……Thất lễ rồi.”
Nam nhân chỉ nhìn thoáng qua điểm tâm bị cắn một nửa trong tay nàng, con ngươi liền thêm một chút ý cười, “Ngươi thích ăn, có thể để người phòng bếp làm nhiều hơn một chút.”
Tim Hồng Đậu đập càng thêm rối loạn.
“Diệp Minh chủ.” Thẩm Lạc Ngôn mặt không biểu cảm đi tới, hắn liếc mắt nhìn Hồng Đậu đầu óc còn đang trong trạng thái mơ màng, áp xuống một chút không vui ở đáy lòng kia, hắn ôm quyền, “Đa tạ ngươi đã cứu phu nhân ta.”
Đúng vậy, Hồng Đậu là phu nhân của Thẩm Lạc Ngôn.
Bạch y công tử thả Hồng Đậu xuống, hắn động tác tự nhiên, thần thái hào phóng không có gì để bắt bẻ, hắn cũng hướng về phía Thẩm Lạc Ngôn lễ phép cười cười, “Chuyện nhỏ không tốn sức gì, Thẩm Trang chủ không cần nói cảm ơn.”
Lục Y vội vàng qua đây đỡ Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-co-ay-khong-online/1473012/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.