Tống Nghiên Nghiên biết người trước mắt là thái tử phi thì hốt hoảng, nhưng cũng nhanh chóng bình tĩnh lại, vội hành lề :
- Thái tử phi thứ tội, là thiếp có mắt không thấy thái sơn mong người bỏ qua
Châu Vĩnh Hi thấy nàng ta lật mặt còn nhanh hơn bánh tráng thì khinh thường,
- Được rồi, là vô tình thôi.
Nói xong nàng đi lướt qua người nàng ta. Tống Nghiên Nghiên bấu móng tay đến nỗi in vết sâu vào lòng bàn tay nàng ta, tự lẩm bẩm một mình :
- Thái tử phi, danh xưng này cô rất hưởng thụ đúng không? Cái thai của cô không giữ được lâu đâu.
Khuôn mặt Tống Nghiên Nghiên hung dữ vặn vẹo ở một góc không ai biết. Châu Vĩnh Hi chưa biết bản thân sắp gặp hoa, lơ đãng đi đến đại lao, định bụng muốn bước vào nhưng lại thôi. Nàng hỏi những thị vệ xung quanh tình hình của Lê Ngọc Hàn và mọi người
- Vết thương của Thần Vương thế nào rồi ?
Thị vệ canh gác cung kính trả lời :
- Hồi thái tử phi, Thần Vương Lễ Triều đang phục hồi vết thương, mấy ngày nữa thái tử sẽ cho ngài ấy về Lễ Triều.
Châu Vĩnh Hi thoáng yên tâm, xem ra Nhiếp Thiên Cẩn giữ đúng lời hứa. Nàng về lại Thừa Đức điện, mấy ngày nay nàng hết ăn lại ngủ, thi thoảng đọc sách, đánh đàn, nhàn hạ quá lâu lại đâm ra nhàm chán. Vĩnh Hi từng đề nghị muốn ra ngoài chơi nhưng Nhiếp Thiên Cẩn không cho, hắn sợ nàng ra ngoài gặp chuyện, vẫn còn canh cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-chi-muon-song-tot-hon/3709518/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.