Châu Vĩnh Hi tỉnh dậy thấy mình đang nằm trong lòng của Nhiếp Thiên Cẩn, nàng thấy Lê Ngọc Hàn cùng Kim Tinh và mười mấy ám vệ khác đã bị treo trên tấm gỗ bằng dây xích, dùng roi mây quất vào ngực và bụng khiến bộ y phục rách toạc ra, máu me da thịt ướt đẫm, lẫn lộn với nhau, cũng vì mất nhiều máu mà dẫn đến ngấy xỉu.
Nàng ngửi thấy mùi máu thì buồn nôn nhưng cũng cố nhịn xuống. Nhảy khỏi người Nhiếp Thiên Cấn, lao tới cướp chìa khóa từ tay tên thị vệ hòng cứu Lê Ngọc Hàn. Nhưng giữa đường lại bị Nhiếp Thiên Cẩn kìm kẹp cả hai tay.
Nàng tức giận quát lớn :
- Nhiếp Thiên Cấn ...
Hắn trừng mắt nhìn nàng, trong mắt còn hiện lên tơ máu, gằn từng chữ
- Nàng muốn cứu hắn sao ? Nàng đau lòng hắn à ? Ta cũng đau lòng y như vậy. Nàng đã hứa là sẽ không rời khỏi ta. Lời hứa đó nàng vứt ở đâu hả ? Tình yêu của ta bị nàng coi như cỏ rác mà giầm đạp dưới chân đế nàng chạy theo hắn rồi.
Nói rồi hăn kéo nàng tới một góc đại lao dùng dây xích trói lại, bản thân thì cầm roi mây điên cuồng quất lên người
Lê Ngọc Hàn vài đường
- Ta sẽ cho nàng thấy ta hành hạ hắn ra sao ? Ta sẽ đánh chết hắn để từ nay không còn người cản trở chúng ta.
Châu Vĩnh Hi muốn giật mạnh sợi dây xích dài nhưng không thể, chỉ khiến cổ tay cô chảy máu
- Nhiếp Thiên Cấn, ngươi thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-chi-muon-song-tot-hon/3709516/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.