Châu Vĩnh Hi ngẫm nghĩ đến nhan sắc của Nhiếp Thiên Cẩn, cảm thán :
- Hoàng huynh của cậu đúng là quân tử như ngọc, chả trách nữ tử đều sinh lòng...
Nhiếp Tịch Chi ghé sát vào mặt nàng, châm chọc :
- Sao hả ? Cậu mê rồi à ?
Châu Vĩnh Hi nghĩ đến lần hắn đột nhập vào phủ cô thì nghiến răng giận dữ. Sao Lê Ngọc Hàn đột nhập vào phòng thì cô mắc dù tức nhưng không đến nỗi vừa kinh hãi vừa hận như lúc Nhiếp Thiên Cẩn làm.
- Không có, tớ thấy đẹp thì khen đẹp thôi, đừng nghĩ nữa.
Nhiếp Tịch Chi cũng không muốn tác hợp cho hoàng huynh cho Vĩnh Hi, một phần vì số đào hoa, phần còn lại vì cô cảm thấy có nét giống tên hôn phu đã đối xử tệ bạc với Châu Vĩnh Hi ở kiếp trước, cũng là dạng người lấy ôn nhu để che đậy sự tàn bạo bên trong. Nhiếp Tịch Chi tâm sự với nàng :
- Hoàng huynh tớ bề ngoài thì ôn nhu như nước nhưng bên trong thì lạnh lùng tàn nhẫn không ai bằng, mấy thê thiếp trong Đông cung dù say mê nhưng đồng thời cũng sợ hãi. Cách đây không lâu còn cho người đánh một vị lương đệ xinh đẹp quyến rũ 10 trượng. Ngoại trừ tớ và hoàng hậu ra thì nữ tử trong thiên hạ đều bị huynh ấy đối xử tàn khốc như vậy.
Châu Vĩnh Hi nuốt nước bọt, đổ mồ hôi lạnh, chẳng biết cô có đắc tội với Nhiếp Thiên Cẩn không nữa, không chừng hắn ta muốn tìm cô báo thù cũng nên. Nàng sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-chi-muon-song-tot-hon/3709503/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.