Sau khi Thần Vương đi ra khỏi phủ, phụ thân cô húp một ngụm trà rồi nhìn cô nói
- Hi Hi, con có phải là có ý với Thần Vương điện hạ không ?
- Hả ? con á !! Làm sao có thể chứ, mặc dù con đã quên vị đại hoàng tử đó nhưng mà trong lòng chỉ có phụ mẫu không chứa kẻ khác.
- Vậy tại sao lúc phụ thân nói chuyện con cứ nhìn ngài ấy thẩn thờ, còn nữa, bình thường thì chẳng thấy tới gặp ta trừ khi có họa, sao hôm nay lại tới thỉnh an phụ mẫu con, nói là tới gặp Thần Vương điện hạ nghe còn có lí
- Con chưa gặp ngài ấy bao giờ, cho dù hồi nhỏ có gặp thì cũng chẳng còn nhớ, sao lại có ý được chứ, hôm nay con mệt mỏi nên mới thất thần vậy thôi. Phụ thân hiểu lầm hài nhi rồi.
Mẫu thân nghe vậy, cau mày lo lắng hỏi cô :
- Con mệt mỏi vậy hôm nay có vào cung được không ?
- Được chứ, bây giờ con thấy khoẻ hơn rồi ~ !
Tiễn Lê Ngọc Hàn ra khỏi phủ thừa tướng, lúc vào bên trong sảnh thì Vĩnh Thụy nghe được hết cuộc trò chuyện, nói :
- Phụ thân, nhi tử cảm thấy muội ấy gả cho Thần Vương điện hạ cũng tốt, con kết giao bằng hữu với điện hạ nên con biết điện hạ bên ngoài thì lạnh lùng vậy nhưng bên trong rất ấm áp. Muội được gả cho điện hạ đúng là phước ba kiếp tích lại của muội
- Ca ca, huynh hạ thấp muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-chi-muon-song-tot-hon/3709474/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.