Sở Băng Nghiên ngượng đỏ cả mặt, vội đẩy tay Lãnh Dạ Cẩn ra, phản đối “Ai là vương phi của người, đừng nhận bậy”
“Thánh chỉ vừa nhận xong, chẳng lẽ nàng muốn kháng chỉ sao?”
“Nhưng ta còn chưa thành hôn với người, đừng gọi loạn.”
“Không sao cả, gọi trước tập làm quen sớm, dù gì sớm hay muộn đều phải gọi”
Sở Băng Nghiên tức giận đỏ mặt"Người đừng có không biết chừng mực"
Lãnh Dạ Cẩn vẫn tiếp tục trêu chọc, ép lại gần Sở Băng Nghiên “Ai ya, sao mặt Vương phi lại đỏ như vậy? Là cảm thấy ngại sao?”
Trời đất chứng giám, nàng đỏ mặt thật sự không phải do ngại ngùng, e thẹn gì hết, mà là do bị Lãnh Dạ Cẩn ép tức đến mặt đỏ tía tai.
Sở Băng Nghiên đẩy Lãnh Dạ Cẩn ra, rồi chỉ về hướng Lãnh Dạ Cẩn “Người… người…” lại không biết dùng lời gì để mắng hắn, đành phải tự ngậm đắng kéo theo Bình Nhi và An Nhi rời phủ.
Lãnh Dạ Cẩn trêu Sở Băng Nghiên tức đến xù lông bỏ đi, liền cười ra tiếng.
Phong Vũ thấy chủ tử chọc cho cô nương nhà người ta tức đến bỏ đi, cũng nhịn không được lên tiếng “Chủ tử, người chọc cho Sở tiểu thư bỏ đi rồi” ánh mắt cực kỳ rõ ràng biểu đạt chủ tử còn không chạy theo dỗ người đi.
“Các ngươi thấy ta có quá đáng sao?”
Vân Tinh và Phong Vũ cũng không nói gì, ánh mắt biểu thị rất rõ: Người vô cùng quá đáng.
Lãnh Dạ Cẩn nhếch khóe miệng cười nhìn theo hướng cánh cổng.
Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-chi-cau-duoc-song/3608843/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.