Mùi hương ngọt ngào nơi ấy tràn khắp cả khoang mũi của hắn.
Hắn trở tay tháo xuống chiếc đai lưng của nàng.
Như cởi bỏ được phong ấn, tầng tầng lớp lớp y phục cũng rớt xuống lộ ra chiếc yếm đỏ, bó sát người.
Hắn cũng tháo đai lưng, cởi xuông y phục của chính mình.
Lộ ra thứ d**ng vật vừa dài vừa bự.
Hắn cầm lấy bàn tay của nàng đưa lại gần thứ ấy đang căng cứng của hắn.
Bàn tay nàng vừa đụng vào, một thứ dịch liền tuồn ra bàn tay nàng, khiến nàng hoảng sợ vội rụt tay lại.
Nhưng Lãnh Dạ Cẩn đâu dễ dàng tha cho nàng như vậy, hắn kéo tay nàng lại rồi ra lệnh:
“Nắm lấy rồi vuốt ve”
Sở Băng Nghiên hoảng sợ không dám nắm, nước mắt cũng tuôn rơi.
Lãnh Dạ Cẩn cũng không chịu tha cho nàng, bắt đầu đe dọa: “Nếu nàng không chịu an ủi nó ta sẽ để nó “an ủi” nàng.”
Sở Băng Nghiên không dám làm trái ý kẻ điên, nàng liền làm theo lời hắn nhẹ nhàng vuốt ve.
Cứ nghĩ như vậy là thoát, nhưng đời đâu như là mơ.
Lãnh Dạ Cẩn lập tức cởi bỏ lớp y phục cuối cùng của nàng, rồi cho của hắn vào nơi ấy của nàng.
Sở Băng Nghiên hoảng sợ “Không phải ngươi nói chỉ cần ta làm theo lời ngươi, ngươi sẽ tha cho ta sao?”
“Ta có nói sao?”
“Ngươi…” chưa kịp nói hết câu, hắn đã đưa d**ng vật của hắn vào vùng âm đ*o của nàng.
"Không… đừng… làm ơn ta xin ngươi đừng…đừng đưa vào. nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-chi-cau-duoc-song/3532145/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.