“Chết rồi nhỉ? Có lẽ mình đã chết rồi nhỉ? Nhưng những hình ảnh này là gì đây?” cô hoang mang nghĩ
Lúc này đây, những dòng kí ức như những thước phim cứ liên tục ập đến trong đầu cô, khiến đầu óc cô đau như búa bổ. Bởi vì cô đã chết rồi nên đây là cảm giác mà chết đi phải cảm nhận sao?
Nhưng khoan đã, Lãnh Dạ Cẩn? Sở Băng Nghiên? Bình nhi? An nhi? Những từ ngữ này sao lại quen đến như vậy chứ? Đây không phải là những nhân vật trong cuốn tiểu thuyết mà mình hay nghe sao? Không phải mình đã chết rồi sao? Vậy tại sao mình vẫn còn nhớ đến cuốn tiểu thuyết này nữa chứ?
Một loạt nghi vấn tràn ra trong đầu của cô. Cô cũng không biết tại sao mình lại có thể nhớ được nội dung của cuốn tiểu thuyết, mà cũng chẳng phải là nội dung, bởi vì những hình ảnh tuôn ra trong đầu cô dường như chỉ là cái nhìn của một nhân vật, mà nhân vật này lại là nữ phụ độc ác của cuốn tiểu thuyết này – Sở Băng Nghiên.
Chẳng lẽ, mình xuyên thư rồi? Một ý nghĩ hiện ra ngay trong đầu cô, nhưng cô lập tức phủ nhận nó “Làm gì có chuyện thần kì như vậy chứ”.
Mặc dù vậy, nhưng cô vẫn có một chút hy vọng, hy vọng rằng điều này sẽ thật sự xảy ra, ít ra cô vẫn có một cơ hội sống tiếp, một cơ hội được nhìn thấy ánh sáng.
Cô từ từ mở mắt ra, vẫn là một màu đen tối, cô thất vọng rồi, triệt để thất vọng rồi, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-chi-cau-duoc-song/2779969/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.