An Nhi lè lưỡi khiêu khích “Bọn ta sợ quá đi à! Có giỏi thì cô làm ngay và luôn đi, khỏi phải đe dọa bọn ta”
“Hừ! Ngươi cứ ở đó mà đắc ý đi, đắc tội với bổn tiểu thư rồi, bổn tiểu thư nhất định sẽ khiến ngươi sống không bằng chết.”
“Bọn ta lại sợ quá cơ đấy!”
Đang nói chuyện thì từ đâu kéo đến một hàng dài quân hộ thành.
Quân hộ thành đảm bảo sự trật tự an ninh cho bá tánh trong thành, nên vừa nghe có ẩu đả liền nhanh chóng kéo người chạy đến.
Người dẫn đầu quân hộ thành lớn tiếng hỏi “Kẻ nào gây rối trật tự trong thành.”
Tạ Uyển Nhu giành lời trước, chỉ tay về phía đám người Sở Băng Nghiên “Là bọn họ, bọn họ kiếm chuyện với ta trước.”
An Nhi khinh thường “Đúng là chậm một bước để cho kẻ ác cáo trạng trước sau đó quay lại nói với đám người của quân hộ thành “Là cô ta gây chuyện trước, binh lính đại ca nếu muốn bắt thì nên bắt cô ta trước”
Người dẫn đầu Quân hộ thành nhìn một lượt qua Tạ Uyển Nhu rồi nhìn qua đám người Sở Băng Nghiên, rồi hạ quyết định “Bắt cả đi”
Tạ Uyển Nhu nghe vậy liền nổi giận “Các người dám bắt ta? Các người có biết phụ thân ta là ai không? Phụ thân ta là thừa tướng đương triều, ngươi dám bắt ta sao?”
An Nhi nghe vậy thì liền khinh thường “Xùy, thừa tướng thì lớn lắm sao? Thừa tướng thì sao cơ chứ? Thiên tử phạm tội, cũng bị xử như thứ dân kia kìa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-chi-cau-duoc-song/2778512/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.