- Vợ yêu em mất hồn đi đâu rồi chúng ta lại làm chuyện nghiêm túc.
Không cần đợi Hà My đồng ý Trần Quốc Anh đã ấn người cô xuống phủ lấy cánh anh đào ngọt ngào. Tay không kiên nhẫn cởi bỏ áo sơ mi vướng bận.
- Chủ tịch nếu còn không đi sẽ trễ chuyến bay.
Giọng Lương Ái Linh đều đều lạnh lùng vang lên. Ánh mắt không né tránh nhìn thẳng hai người đang dính chặt nhau. Hồ Văn Trọng đầu càng cuối thấp khó nhọc nói ra từng tiếng trong cổ họng.
- Chủ...tịch...tôi đã...cố ngăn cản...nhưng giám đốc....
- Không muốn chết thì cút hết ra ngoài hết cho tôi!
Trần Quốc Anh tức đến tím mặt gầm lớn lửa bốc đến tận đỉnh đầu chuyện tốt của anh còn chưa kịp làm xong. Hà My bên cạnh thật chỉ muốn độn thổ mếu máo không thốt được câu nào.
Lương Ái Linh không cam cùng Hồ Văn Trọng đi ra vẫn không thể rời mắt liếc vào. Cô ta biết chọc giận Trần Quốc Anh sẽ có kết quả gì nhưng chính bản thân lại mất tự chủ làm ra cái loại chuyện ngu ngốc không có ích lợi này.
- Quốc Anh...có thể mặc quần áo vào chưa....
Hà My nhỏ giọng ủy khuất nói. Cô hôm nay không còn mặt mũi gặp người.
Trần Quốc Anh nắm hai cổ tay cô ấn lên thành ghế giọng khàn khàn vì lửa giận lẫn lửa dục đang thiêu đốt.
- Muốn mặc thì cũng phải làm xong đã. Anh hiện rất muốn em.
"Rầm" tiếng cửa va đập mạnh. Quốc Anh không nhịn được phun ra hai chữ "Khốn kiếp" không biết lần này lại là kẻ chán sống nào. Cặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-phu-chay-tron/1812655/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.